Một nhành mai

Xuân đi, trăm hoa rụng Xuân lại, ngàn hoa về Trước mắt, việc cuốn mãi Trên đầu, già đến rồi Đừng bảo “xuân tàn, hoa đi cả” Đêm qua sân trước, một nhành mai.

|- Mãn Giác Thiền Sư -|
|-HHM Quen Quen chuyển lời -|

P.S. …một “nhành mai” nọ, kiên nhẫn chờ ta, nhất định đợi ta… cho dù cả mùa xuân cùng trăm hoa đã ra đi…

—-

Chú dẫn chuyện

Bác H2K(*) trèo tường lặn lội chơi xuântrên mây Facebook, loay hoay thế nào gặp bác CKA(**). Bác CKA rảnh rỗi kể cho câu chuyện đạp xe trong trần thế hôm nào, như thế này.

Sáng nay cùng Giang đạp xe quanh Hồ Tây về qua chợ cạnh Chùa Duệ Tú. Lúc Giang vào chợ, đứng đợi cạnh bức bình phong khắc bài thơ chữ Hán viết thảo. Nhìn kỹ, hóa ra bài kệ nổi tiếng của Mãn Giác Thiền Sư.

Kệ rằng:

Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.

—-

Thích Thanh Từ dịch thơ:

Xuân đi trăm hoa rụng
Xuân đến trăm hoa nở
Trước mắt việc đi mãi
Trên đầu, già đến rồi
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.

Bác H2K khoái chí quá, liền mang bài này về treo lên, vừa hay chàng Quen Quen ghé thăm. Đọc lại bài kệ quen xưa này, lòng chàng bữa nay chợt trở lại ngôn nguôi. Tự thấy lời dịch nọ của Thích Thanh Từ sang văn Việt, ý thì thật là đạt, nhưng lời đôi chỗ bị nệ chữ, cứng ảnh, thiếu vần.

Nên Quen Quen mới tức tình chuyển lời, như ở trên kia.

Cô Ty Too đang dùng trà cùng với bác H2K ở đó thoảng nghe khúc chuyện, tỏ ý không vừa lòng với nhành mai thiền định. Nàng nhất định rằng, nhành mai ấy đang là thật, là “nhành mai nở muộn…”, cố tình.

Dư vị ngày Tết 2014

—-

(*) Hà Huy Khoái, (**) Cao Kim Ánh

Tác giả

(Visited 26 times, 1 visits today)