Mặt nước yên vui

 Nằm phơi đón nắng và khí trời trên cát, êm ả dễ chịu là thế, nhưng tấm bản đồ cứ ám ảnh tôi. Tôi bị cuốn hút bởi cái chuyện khỉ gió này, rằng tại sao người ta có thể sống yên vui đến thế cùng nhau trên cái vùng hồ vĩ đại này, trong khi cái biển Đông hôm nay cứ suốt ngày phải thành nơi biểu diễn bạo lực.

 

Được rủ xuống tắm ở bãi bờ nơi đây, tôi quả quyết với mình rằng đây là một bãi biển tuyệt vời. Nước không thể trong hơn, trời không thể xanh hơn, núi non không thể huyền ảo hơn, con người không thể hiền hòa hơn, và cuối cùng, thì những bộ đồ tắm thanh nữ không thể khéo may hơn như thế…

Tõm mình vào nước… Lạnh a! À mà nước ở đây ngọt, không mặn tí nào!

Tôi đã thoạt mất hết trí khôn trước vẻ đẹp, là như thế đó.
 
Thì đúng rồi, đây là hồ mà, hồ Léman, còn gọi là hồ Genève, hồ tự nhiên lớn nhất vùng Tây Âu. Bạn muốn đi dạo vòng quanh hồ ư? Quyết tâm nhé. Khoảng 200 cây số. Một vùng nước mênh mông 581,3 cây số vuông, với 73 cây số chiều dài, 14 cây số chiều ngang, nằm trên độ cao 372 mét, có độ sâu trung bình 154,4 m với nơi sâu nhất là 310 m… Hồ này hứng trọn 89 tỉ mét khối nước từ vùng chảo có diện tích 7395 cây số vuông của một vùng núi đồi tuyệt đẹp!

Tại sao mình không kiếm được việc làm ở cái vùng hồ vĩ đại này nhỉ? Để mà được sống quanh năm cùng với nó?

Chạnh nhớ biển Đông

Nằm phơi mình trên bãi cát óng ánh nắng pha-lê, tôi giở tấm bản đồ ra ngắm, xem sức mình sẽ loay hoay dạo bộ được bao nhiêu lâu quanh cái bờ hồ này. Tấm bản đồ tự nhiên làm tôi chạnh lòng nghĩ tới biển Đông, thật có vẻ không đâu vào đâu.
 
Nhưng mà, đúng là như thế đó.

Hồ Léman, hay Genève, nằm vắt vẻo giữa nước Thụy Sĩ nhỏ bé hiền hòa, và nước Pháp vốn từng có chàng lính Chauvin cùng “chủ nghĩa Sô-vanh”! Cái biên giới giữa hai nước hôm nay thật là khéo cắt, để mà phần hồ của Thụy Sĩ lớn hơn hẳn phần hồ của nước Pháp! Bạn cứ nhìn cái vạch xanh ở tấm bản đồ kèm theo đây nhé: Thụy Sĩ giữ phần phía trên, cùng hai đầu hồ, với Genève, Montreux nổi đình nổi đám. Nước Pháp giữ phần khiêm tốn phía dưới của hồ, ở đoạn giữa, với Thonon-les-Bains xinh đẹp là nơi tôi đang ườn người ra ngắm cái bản đồ này đây.

Nằm phơi đón nắng và khí trời trên cát, êm ả dễ chịu là thế, nhưng tấm bản đồ cứ ám ảnh tôi. Tôi bị cuốn hút bởi cái chuyện khỉ gió này, rằng tại sao người ta có thể sống yên vui đến thế cùng nhau trên cái vùng hồ vĩ đại này, trong khi cái biển Đông hôm nay cứ suốt ngày phải thành nơi biểu diễn bạo lực. Ý nghĩ này cuối cùng đã làm hỏng cái bãi cát tuyệt trần của tôi, làm tôi phải dựng mình dậy. Tôi sẽ cố đi vòng quanh cái hồ này, được đến đâu thì đến, để xem con người có thể vui sống yên ổn với nhau đến mức nào…

—-

Nếu không có chỗ giảm tốc này, thì tôi quên tịt mất rằng mình đã vào đất Thụy Sĩ. Ôi khu phố xưa của Genève thật là tĩnh lặng, cùng những con người thật là hiền hòa.

Lang thang  mãi đó đây trong thành phố, với một ý nghĩ  rồi đến ngày nào đấy, chúng ta sẽ đi chơi vòng quanh biển Đông, hay bơi dọc bơi ngang biển Đông, mà quên tịt đi rằng mình đang ở chỗ nào trên nơi đó, và thích thú bị lạc vào giữa những ánh nhìn thân thiện bạn bè ở khắp mọi nơi đó. Như ở đâu? Như ở đây. Ở vùng hồ Léman, vùng hồ Genève này. Nơi chốn của mặt nước yên vui.


Tác giả

(Visited 5 times, 1 visits today)