Ba sáng chế mới tìm máy bay mất tích

Sau một tháng tốn nhiều công của mà vẫn chẳng phát hiện được dấu vết nào của chuyến bay MH370 mất tích bí ẩn, mọi người đều thấy cần đổi mới công nghệ tìm kiếm máy bay rơi. Dưới đây xin giới thiệu ba sáng chế công nghệ mới nhất có thể giúp nâng tốc độ tìm kiếm những chiếc máy bay rơi xuống biển.

1. Hộp đen nổi (Floating Black Box)

Sáng chế do công ty Lockheed Martin đăng ký xin cấp patent ngày 26/8/2010 và đến ngày 11/3/2014, – tức ba ngày sau khi chuyến bay MH370 mất tích – đã được cấp patent của Mỹ.

Các nhân viên điều tra Pháp phải mất hai năm mới tìm thấy chiếc hộp đen lưu giữ số liệu chuyến bay và các âm thanh ở cabin lái trên chuyến bay 447 của hãng Hàng không Pháp rơi xuống Đại Tây Dương trên đường bay từ Rio de Janeiro đi Paris ngày 1/6/2009 làm chết 228 người. Một năm sau khi xảy ra tai nạn nói trên, Marc T. Angelucci thiết kế Bộ ghi số liệu bay tự động bắn ra (Automatically Ejecting Flight Data Recorder); theo đó hộp đen được đặt trong một thiết bị nổi lắp bên ngoài máy bay; khi máy bay rơi xuống biển, nắp thiết bị tự động mở ra, một luồng khí nén đẩy hộp đen bắn ra ngoài, nó sẽ nổi lênh đênh trên mặt nước và phát tín hiệu báo địa điểm của mình.

2. Hệ thống bạn máy bay (Airplane Buddy System).

Ngày 21/3/2011 công ty Thales đăng ký xin cấp bằng phát minh; ngày 4/3/2014 – tức bốn ngày trước hôm chuyến bay MH370 mất tích – được cấp patent của Mỹ. Sáng chế có tên “Phương pháp và thiết bị hỗ trợ xác định vị trí máy bay” (Method and device for assisting in the locating of aircraft), do Laurence Mutuel và Benoît Couturier đề xuất nhằm giải quyết vấn đề tìm máy bay mất tích ở ngoài phạm vi phủ sóng radar – chuyện thường xảy ra khi máy bay đang bay trên biển. Hệ thống này lợi dụng thông tin đến từ các máy bay khác đang đồng thời bay khi xảy tai nạn, để tăng cường số liệu radar.

Nguyên lý làm việc như sau: máy bay mất tích (A) thường xuyên phát tín hiệu nhận dạng kèm tín hiệu xác định thời gian tức thời tới ít nhất một chiếc máy bay khác (B) đang bay trong phạm vi liên lạc được. Khi B hạ cánh, nó sẽ download tín hiệu nói trên vào Kho dữ liệu trung tâm để nhân viên điều tra sử dụng. Như vậy, nếu A mất tích thì B sẽ có một bản ghi vị trí của A trước khi nó biến mất. Nếu có càng nhiều máy bay nhận được tín hiệu của chiếc máy bay xấu số A thì càng có hiệu quả tốt hơn. Giả sử công nghệ nói trên được áp dụng với quy mô lớn thì mỗi chiếc máy bay đều sẽ thực hiện theo dõi các máy bay ở gần.

3. Thiết bị phản hồi âm thanh dưới nước (Underwater Echoes)

Phát minh của Christopher S. Huskamp và Bonnie L. Gorsic thuộc công ty Boeing. Ngày 21/8/2012, Boeing đăng ký xin cấp patent tại Canada; hiện vẫn chưa được cấp patent. Sáng chế này có tên là “Hệ thống xác định vị trí máy bay khi ở môi trường nước” (Aircraft location system for locating aircraft in water environments).

Sau khi máy bay rơi và vỡ thành nhiều mảnh, công nghệ nói trên sẽ giúp nhân viên điều tra tìm được các bộ phận chính của máy bay. Ở đây nhà phát minh sử dụng hệ thống phản xạ âm thanh: khi nhân viên điều tra dùng thiết bị Sonar (Sound Navigation and Ranging – Phương pháp định vị bằng âm thanh) dò tìm dưới nước, do hệ thống này có thể phản xạ sóng âm ở mọi tần số, nhờ thế nó giúp Sonar xác định được vị trí các bộ phận chính của máy bay. Theo thiết kế, các bộ phận đặc biệt quan trọng của máy bay như cánh, đuôi, cabin lái và động cơ đều sẽ được lắp bộ phản xạ sóng âm.

Nguyễn Hải Hoành dịch

Tác giả

(Visited 5 times, 1 visits today)